Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2009

Mở hàng..

Thật ra dạo này mình rất cẩu thả, không có nghĩa là trước đó mình không ( hay thậm chí là "chưa" ) cẩu thả, nhưng gần đây cái mức độ& mật độ ấy ngày càng gia tăng. Và chính bản thân mình cũng lấy làm khó chịu. Mình cũng không có nhã ý tạo thêm hay xóa bớt 1 cái blog nào nữa. Nhưng đôi khi mình ngứa, và trót dại, mình gãi.. thế là cứ tha hồ luẩn quẩn trong cái sự ngứa- gãi ấy không ngừng. Đời là thế.
Mình, ở tuổi hai mươi. Mặt mũi như một con nhóc mười ba mười bốn, chẳng nói quá, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, lúc nào cũng bới móc lục lọi về ngày xửa ngày xưa. Cái vấn đề của mình, như nhiều người nói, là- cảm tính& thiên kiến, thêm cái sức bé tẹo lại ôm đồm một quá khứ to vật vã. Thiên hạ chẳng trách móc mình thì thôi, cớ sao phải làm khổ mình. Thế mà, khốn nạn, mình vẫn làm khổ mình đấy..
Mình, ở tuổi hai mươi. Cả ngày vuốt ve cái tư tửơng vượt thời gian, xuyên không gian, già chát chúa.. nhưng suy cho cùng, lại là đứa chẳng biết cái gì, chẳng biết một cái gì, hay may mắn có chăng, những cái biết được thì rất sơ sài và lệch lạc.
Mình, ở tuổi hai mươi. Là một vấn nạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét